Café tối: Yêu… kẻ thù

Simeone và Becks từ thù đã trở thành những người bạn

Simeone và Becks từ thù đã trở thành những người bạn

Người ta thường nói đánh kẻ chạy đi chứ không ai đánh người chạy lại. Chiếc thẻ đỏ của David Beckham tại World Cup 1998 mãi mãi là dấu hằn sâu trong mối quan hệ như nước với lửa giữa Anh và Argentina cả trong bóng đá lẫn đời thường (Anh và Argentina từng tranh chấp đảo Falklands hồi tháng 4/1982). Người Anh cay đắng với màn dùng tay chơi bóng của Diego Maradona ở World Cup 1986 lại càng hận người Argentina sau màn diễn xuất quá tuyệt của Diego Simeone trước Beckham tại France 1998.

Bóng đá là một trò chơi, một thú giải trí nhưng khi nó trở thành ngành kinh doanh khổng lồ với doanh số lên đến hơn 1 tỷ USD mỗi năm, thì đôi khi bóng đá còn là một cuộc chiến khốc liệt mà kẻ chiến thắng có tất cả, còn người thua cuộc mất tất cả.


Beckham và chiếc thẻ đỏ ở World Cup 1998

Bóng đá từng khơi mào cho chiến tranh (giữa El Salvador và Honduras vào năm 1969), nhẹ hơn một chút là những câu chuyện như chủ tịch CLB Perugia Luciano Moggi tống cổ ngôi sao Hàn Quốc Ahn Jung-hwan bởi anh ta “dám” ghi bàn cho đội tuyển xứ kim chi loại tuyển Italia tại vòng knock-out World Cup 2002. Chỉ một ngày sau trận Hàn Quốc – Italia, Gaucci thẳng thừng: “Tôi không cộng tác với kẻ thù đã giết chết bóng đá Italia”. 

Bóng đá, đôi khi bị đẩy đến mức thái quá, nỗi đau lại càng lớn hơn khi đó là quốc gia cuồng si trái bóng tròn như nước Anh. Người Anh lại càng có lý do nổi giận khi Simeone không hề hối tiếc vì những gì đã làm: “Tôi có thể bị xem là cầu thủ đáng ghét nhất trong con mắt người Anh, nhưng tôi không thể làm khác được. Mỗi quốc gia nghĩ về World Cup theo cách của họ. Những chiếc thẻ đỏ là một phần của cuộc chơi. Tôi làm Beckham bị thẻ đỏ? Ở Argentina, người hâm mộ luôn nhớ rằng người Anh đã lừa gạt Argentina khi đội trưởng tuyển Argentina Antonio Rattin bị thẻ đỏ đầy oan ức trong thất bại 0-1 trước chủ nhà Anh ở tứ kết World Cup 1966. Trở lại France 98. Ở vòng tiếp theo khi Argentina gặp Hà Lan, tôi có một pha tiểu xảo tương tự khiến Artur Numan bị thẻ đỏ nhưng có ai để ý đâu? Nếu nạn nhân là Paul Ince thay vì Beckham thì mọi chuyện đã không rùm beng như vậy. Thật lòng, tôi phục Beckham. Anh ta đã vấp ngã, nhưng đã gượng dậy nhanh chóng. Báo chí chửi rủa, khủng bố Beckham nhưng điều đó chỉ làm anh ta mạnh mẽ hơn. Nói cách khác, tôi đã giúp Beckham trưởng thành!”. Một năm sau sự cố với Simeone, Beckham chói sáng giúp M.U đoạt cú ăn ba lịch sử năm 1999.


Beckham với chức vô địch Champions League 1999

Bây giờ, Becks thậm chí còn mong Simeone (một trong những HLV hay nhất thế giới hiện nay) giúp đội bóng cũ M.U sớm khôi phục vị thế quá khứ. Nhìn việc chứ không nhìn người, Beckham tôn trọng người có tài và chấp nhận quy luật cuộc chơi: non nớt thì dễ vấp ngã và phải trả giá, vấn đề là có biết cách tự đứng lên hay không.

Becks đã hành xử tuyệt vời sau sự cố ở World Cup 1998. Chẳng những không thù hằn Simeone như Zinedine Zidane luôn thù Marco Materazzi, Becks còn chủ động bắt tay và nói chuyện với Simeone khi M.U gặp Inter Milan ở Champions League 1998/99. Hành động của Becks làm Simeone ngạc nhiên, bối rối và cuối cùng là phục ngôi sao Anh sát đất.

Bóng đá Anh cũng nên “tỉnh” như Becks. Hãy chấp nhận và yêu mến nếu một ngày không xa Simeone đến Premier League. Giải VĐQG hấp dẫn nhất hành tinh cần những con người ưu tú nhất, ví dụ tiêu biểu là HLV giúp Atletico tạo nên phép màu: vào chung kết Champions League và có cơ hội rất lớn vô địch La Liga năm nay.  

Leave a Reply